Mới thay địa chỉ wordpress nên chắc post này sẽ không hiện lên timeline của người khác đâu nhỉ. Mà phòng trường hợp có thì vẫn phải ăn nói lịch sự để giữ hình tượng so cool =))
Vì chỉ định post để test nên chẳng biết nói gì.
À hay nói về cái ff mới đọc đi nhỉ. Vì cũng lâu rồi không rec fic nào (mình nghĩ mình không làm nổi nữa đâu) nên tranh thủ không ai đọc được post này, cho phép bản thân được sến rện một chút :))
Fic mới tên là Burning Canvas. Nói sao nhỉ, mình bị thích. Ôi giời ôi mình ôm 5 chap trong đêm luôn. Khoan nói về plot vì mình mới đọc xong một nửa, chưa có cao trào gì, nhưng cái mình thích đó là ngôn từ, văn phong của tác giả. Mình cảm nhận đây là một cách viết đẹp. Có phải vì nhân vật là những con người mang cái danh nghệ sĩ (nhà thơ, họa sĩ) nên trong mỗi chap người đọc đều có thể cảm nhận có cái gì đó tuy mơ hồ nhưng rất đẹp chăng 🙂
Mình nhận ra sau một năm là fan và với bản tính chóng chán chóng thích như mình, hình tượng nhân vật mình mong chờ không còn là những cậu trai bóng bẩy hoàn hảo nữa. Mình thích một cái gì đó bụi bặm, phong trần, một chút khói thuốc, một chút men rượu… Ở Burning Canvas mình tìm thấy những mẫu hình thú vị đó. Mình chưa tưởng tượng ra hình ảnh một Luhan với điếu thuốc trên tay, gương mặt thất thần đứng trước bức vẽ dang dở, tay kia vẫn đang cầm cây cọ vẽ,… sẽ như thế nào. Nhưng nếu cậu ta định theo nghiệp diễn, mình mong có một lúc nào đó thấy cậu vượt khỏi hình ảnh an toàn của một pretty boy. Điều này muốn nói với cả Minseokkie nữa.
Tuy Minseok trong fic này chưa hẳn có cái hình ảnh bất cần mình tò mò nhưng con người cậu ấy trong đây cứ như một vật thể vô định. Cái mớ suy nghĩ rối rắm, không đầu không cuối, bản tính không thể tập trung, tất cả qua cách viết đẹp của tác giả khiến mình như rơi vào thế giới không trọng lực, cứ tròng trành trong cái không gian không điểm kết của cả hai. Mình nghĩ nếu bạn là người yêu thích điện ảnh và du lịch, hẳn bạn sẽ thấy có một kết nối nhất định hoặc từ đây mà liên tưởng đến rất nhiều những bộ phim đã xem qua.
Mình không rõ nếu tiếp tục lối viết kiểu này thì có khiến reader bị chán không nhưng mình vẫn đang rất háo hức với những chap tiếp theo. Đáng lý đến chap 5 chúng ta đều có thể định hình nhân vật là những người như thế nào rồi, nhưng mình vẫn thấy rất khó để có thể nói bao quát về mỗi người, vì các tình tiết xảy đến đều khá nhỏ nhặt, lẻ tẻ. Mình nghĩ cần đọc thêm để nhặt đủ các mảnh ghép về họ, từ đó muốn nhận xét sao cũng mới nói được.
Viết test nên trình bày lộn xộn vậy đó hê hê. Ai có tình cờ đọc được, thử cùng mình đọc Burning canvas xem sao 😉
You must be logged in to post a comment.